Episode 265
Hôm nay mình đọc bài Văn chương Việt, loay hoay giữa những đổi thay của Huỳnh Trọng Khang trên Tuổi Trẻ Cuối Tuần. Một bài viết mở ra nhiều suy nghĩ về những va đập thế hệ trong cách đọc và cách hiểu văn học Việt Nam đương đại.
Những tranh luận gần đây quanh tác phẩm của các nhà văn trẻ hay việc vinh danh Nỗi buồn chiến tranh cho thấy một thực tế rất rõ: văn chương đang bước vào vùng nước mới, nơi hệ thẩm mỹ cũ và mới gặp nhau, không phải để loại trừ mà để thử tìm tiếng nói chung. Độc giả trẻ cởi mở hơn, nhìn văn học bằng lăng kính cá nhân và cảm xúc. Thế hệ trước và giới phê bình truyền thống lại đặt nặng giá trị tư tưởng, nhân văn, kỹ thuật và vai trò xã hội của tác phẩm. Hai hệ ngôn ngữ thẩm mỹ khác nhau va vào nhau, tạo nên tranh luận đôi khi bất tận.
Nhưng dưới những xung đột ấy là những câu hỏi quan trọng cho một nền văn nghệ đang lớn lên: tự do sáng tạo, cơ chế đánh giá tác phẩm một cách khách quan, vai trò của phê bình chuyên nghiệp, và hơn hết là sự đa dạng của giọng điệu và đề tài. Có lẽ điều ta cần nhất lúc này là năng lực lắng nghe nhau. Để văn học không chỉ phản ánh sự chuyển mình của xã hội, mà còn tự chuyển mình, mở ra một thời kỳ mới nơi nhiều thế hệ, nhiều cách nhìn khác nhau có thể cùng tồn tại, đối thoại và bổ sung cho nhau.
📌 Theo dõi thêm tại
Website: http://tadale.com
Podcast: http://tadale.transistor.fm
Instagram: @thangmania
Published on 5 days, 2 hours ago
If you like Podbriefly.com, please consider donating to support the ongoing development.
Donate